Ngành công nghiệp du lịch tình dục.
Người ta dùng những từ như vậy để nói về du lịch tình dục Thái Lan.
Đối với những người đàn ông phương tây, với mức thu nhập trung bình, không phải là rẻ để đáp một chuyến bay du lịch dài một hai tuần lễ, từ Châu Âu hay Mỹ đến Thái Lan. Vậy điều gì khiến Thái Lan trở thành điểm đến hấp dẫn du khách? Câu trả lời là du lịch tình dục. Đó là một nền công nghiệp tư bản đúng nghĩa, dựa trên thân thể của phụ nữ Thái Lan. Nó bao gồm chính phủ Thái Lan, các doanh nghiệp du lịch và môi giới du lịch xuyên quốc gia, các chuỗi nhà hàng, khách sạn đa quốc gia, các hãng hàng không quốc tế. Tất cả tham gia vào thúc đẩy ngành công nghiệp đầy béo bở trị giá hàng tỷ đô la Mỹ mỗi năm này.
Phật giáo là quốc giáo nhưng Thái Lan có hoạt động du lịch mại dâm sôi động nhất châu á.
Câu hỏi là: Tại sao, Thái Lan, một đất nước phật giáo với hơn 3000 ngôi chùa, lại trở thành trung tâm của mại dâm quốc tế?
Câu trả lời rất phức tạp. Bao gồm cả nguyên nhân bên trong và bên ngoài. Cả những gì truyền thông nhắc đến và bỏ qua.
Nguyên nhân bên ngoài
Mỹ đã xây dựng Thái Lan thành căn cứ quân sự kể từ chiến tranh Việt Nam. Dịch vụ tình dục phục vụ binh lính Mỹ là một dự án quan trọng mà Mỹ đã làm ở Thái Lan, gọi tắt là R&R. Từ đây đã tạo tiền đề cho du lịch tình dục phát triển ở Thái Lan sau này.
Nguyên nhân bên trong
Lịch sử nô lệ & văn hóa trọng nam khinh nữ
Thái Lan là đất nước có chế độ nô lệ. Trong đó, giá trị của người phụ nữ là rất thấp so với nam giới. Điều này đã tạo điều kiện cho các nhà thổ nô lệ hoạt động ở Thái Lan từ rất sớm tại các vương triều cổ đại. Đến năm 1909, Thái Lan bãi bỏ chế độ nô lệ. Hệ quả là các nữ nô lệ này sẽ tham gia vào mại dâm.
Tôn giáo của Thái Lan là phật giáo. Nhưng nó bị ảnh hưởng sâu sắc bởi Ấn Độ giáo và Bà La Môn với tư tưởng trọng nam kinh nữ. Thực tế, tuy là đất nước có nhiều chùa triền nhưng các tín đồ phật giáo Thái Lan lại thấm nhuần rất ít tư tưởng triết học phật giáo. Phật giáo ở Thái Lan chỉ dành cho nam giới. Nữ giới bị coi là không có phước nghiệp để được xuất gia tham gia khoá tu. Việc nam giới đến tuổi sẽ tham gia một khoá tu được coi như đánh dấu bước trưởng thành và uy tín xã hội. Đó là việc anh ta làm để báo hiếu cha mẹ với ý nghĩa: tích đức cho cha mẹ. Còn phụ nữ Thái Lan không được phép thực hiện điều đó và họ được trông mong vào nghĩa vụ báo đáp cha mẹ qua chu cấp kinh tế. Đó là các công việc trao đổi buôn bán trực tiếp hay lao động, và bị coi là thấp kém hơn so với đàn ông. Ngay cả khi phụ nữ đã được tham gia vào các vị trí chính trị, sự hiện diện của họ cũng chiếm rất ít ý nghĩa. Tại nơi làm việc, thu nhập của phụ nữ luôn thấp hơn đàn ông.
Chính phủ
Tại các khu vực Bắc và Đông Bắc Thái Lan là nơi nghèo đói nhất Thái Lan. Chính phủ cố ý duy trì các chính sách khiến việc tiếp cận với giáo dục trở nên khó khăn. Nông nghiệp chậm phát triển, không được chính phủ tạo điều kiện, không có các khoản vay ưu đãi.
Phụ nữ Thái Lan còn lại rất ít lựa chọn để thực hiện nghĩa vụ báo hiếu của mình. Một là vào làm trong các nhà máy công nghiệp với giá nhân công rẻ mạt và chế độ phúc lợi gần như không có gì. Đây là các chính sách để khiến giá nhân công rẻ mạt và các lao động nữ sẽ nghỉ việc trước tuổi 30. Hai là di cư xuống Bangkok và tham gia vào ngành mại dâm với ít áp lực hơn và thù lao cao hơn.
Ở đây họ đối mặt với nỗi sợ khi phải đi với người lạ. Một gã da trắng hay Nhật Bản và không biết họ sẽ làm gì bản thân. Chính phủ và lực lượng cảnh sát không hợp pháp hoá mại dâm. Họ không cho phép các quán bar kinh doanh mại dâm tại chỗ, nhưng làm ngơ để quán bar thu một khoản phí nhỏ của khách du lịch (200bath) để họ dẫn theo các cô gái ra ngoài. Đổi lại họ sẽ nhận được từ quán bar khoản phí bảo vệ.
Tại khu vực phía Bắc, nơi có tiêu chuẩn đạo đức và văn hoá thoáng hơn, khi một cô gái trở về với quần áo xinh đẹp, căn nhà khang trang cho cha mẹ, tiền mua hạt giống và chi phí học của em trai. Công đức của cô ấy sẽ che đi nguồn gốc mà cô ấy có được số tiền. Nhiều cô gái đã trở về và tích cực thành nhà tuyển dụng tại quê hương . Nhiều công ty đã đến và đưa ra các khoản vay cho các gia đình mà đổi lại là con gái phải tham gia vào ngành công nghiệp này. Nhiều bậc cha mẹ bị lừa khi tin rằng con gái sẽ có công việc tốt. Nhưng cũng nhiều cha mẹ đã bán con gái mình cho các chủ chứa hay môi giới lao động tình dục này.
Truyền thông phương tây đổ lỗi cho Mỹ về việc đưa mại dâm trở thành phổ biến ở đây. Nhưng họ không nói đến đây là một ngành công nghiệp thực sự, sản phẩm chính là thân thể và dịch vụ mà các cô gái Thái Lan cung cấp. Lợi nhuận của ngành du lịch, hàng không, nhà hàng khách sạn, môi giới chảy về túi tư bản và chính phủ.
Đàn ông Thái Lan
Một yếu tố nữa mà truyền thông chưa nhắc đến. Đó là đàn ông Thái Lan. Trong lịch sử, văn hoá tại vùng Bắc và Đông Bắc Thái Lan là xử phạt bằng tiền khi đàn ông có hành vi tình dục không phù hợp. Điều này không khác gì cho phép đàn ông có tình dục ngoài hôn nhân và nó sẽ được trả giá bằng tiền. Một hình thức mại dâm.
Bao nhiêu phần trăm đàn ông Thái Lan đã sử dụng dịch vụ mại dâm thường xuyên và không thường xuyên. Các số liệu lớn như 84% được đưa ra để phương Tây chống lại chỉ trích rằng: họ đã đem mại dâm đến Thái Lan và làm suy đồi đất nước này. Nhưng chúng ta cần đặt ra câu hỏi: Một đất nước làm sao có thể để phụ nữ dùng mại dâm làm trụ cột kinh tế, khi đàn ông của đất nước đó không đồng ý?
Ngoài mại dâm là nữ giới. Cũng có không nhỏ bộ phận hành nghề mại dâm là nam giới Các văn hoá phẩm được đưa lên đại chúng nhấn mạnh rằng, đó là mại dâm nam đồng tính luyến ái. Liệu có phải khi nam giới làm mại dâm thì đó là nhạy cảm và bị cho là thấp kém nên việc điều tra trở nên khó khăn. Thực tế cho thấy không ít nam giới hành nghề mại dâm có khách hàng nữ.
Kết lại.
Nguyên nhân để phụ nữ Thái Lan gia nhập mại dâm là phức tạp. Thậm chí thiếu vắng tiếng nói của chính những phụ nữ này. Trong các cuộc điều tra và phỏng vấn, lời của họ luôn được tường thuật lại qua lời của tác giả, phóng viên. Đồng thời cũng thiếu vắng ý kiến của người hành nghề mại dâm là nam giới.
Tuy nhiên nó không nằm ngoài các yếu tố sau.
Bối cảnh lịch sử và tôn giáo bất lợi cho phụ nữ Thái Lan và bình thường hoá mại dâm. Nghĩa vụ phụ nữ Thái Lan phải gánh vác, kết hợp với bối cảnh kinh tế, giáo dục mất cân bằng giữa thành thị và nông thôn khiến họ còn rất ít lựa chọn. Chính phủ đưa ra các chính sách để gián tiếp duy trì ngành mại dâm, coi đó như động lực thu hút vốn. Các tổ chức tư bản trong và ngoài nước tích cực đầu tư, quảng bá để thu lợi.